Nếu được chọn thì chắc chẳng bao giờ tôi chọn làm phụ nữ
Nếu được chọn thì chắc chẳng bao giờ mình chọn làm phụ nữ. Bởi có bao giới hạn, ràng buộc và thiệt thòi chỉ là “đặc ân” dành riêng cho phụ nữ vốn thân liễu yếu đào tơ, không có nhiều sức mạnh để tự bảo vệ mình, luôn có xuất phát điểm bất bình đẳng so với nam giới trong suốt cuộc đua đường trường mang tên cuộc đời.
Nếu 1 phụ nữ nào đó bảo “tôi chỉ yêu duy nhất việc nấu ăn” thì mình có thể nói ngay “bạn đó được sinh ra để làm đầu bếp”. Không có việc yêu ghét bếp núc tuyệt đối, ngoại trừ lý do “được sinh ra để làm đầu bếp” như trên.
Song phụ nữ luôn được biến thành “đầu bếp” cho lý do “giữ lửa gia đình”. Điều đó có nghĩa là họ sẽ phải cố trở thành đầu bếp tốt nhất để được nhìn thấy sự ngon miệng của những người mình yêu thương, cảm được hơi ấm của sự đoàn viên và hiểu được ý nghĩa bình yên của 2 từ “mái ấm”.
Thế nhưng đừng biến họ thành cái bếp, thành “cơm” khi mà bạn vẫn chực chờ trong đầu ý nghĩ “có cơ hội thì mình vẫn sẽ nếm phở ở hàng quán bên ngoài”.
Sao lại bất công để buộc phụ nữ xem một người đàn ông là tất cả bầu trời của họ khi mà bạn không bao giờ xem họ là tất cả của đời mình? Xin đừng nhầm lẫn “tất cả” là sự mù quáng hay bi lụy bởi đơn giản nó chỉ là sự yêu thương chân thành mà ko tồn tại ý niệm ” thay đổi khi có thể”!
Phụ nữ chúng tôi vốn sinh ra với trái tim nhân hậu hơn, vẻ dịu dàng,nhẹ nhàng hơn để xoa dịu những mâu thuẫn, xung đột – nơi mà là kết quả của sự hiếu chiến, xông xáo của những người được gọi là “phái mạnh”, để làm dịu những vết thương nơi họ; chứ không phải sinh ra để chờ đợi sự ban bố tình thương nơi những người đi săn “phở” khi ngán “cơm” và luôn đổ lỗi vì “cơm ko ngon” khi đã ăn chán.
Mẹ chưa bao giờ là một đầu bếp hoàn hảo đúng nghĩa nhưng mẹ là người giữ lửa gia đình tuyệt vời. Ba chưa hẳn là một người đàn ông thành công nhưng ba biết xem việc bếp núc là “chuyện không của riêng ai” và con học được một điều ” ngọn lửa đó có cháy mãi được hay không là ở mỗi người có công chăm chút. Chỉ yêu thương,chia sẻ và cảm thông mới giữ được cái bếp ấy mãi ấm áp dù khi lửa to, lửa nhỏ, dù khi những món ăn kia có thực sự thơm ngon về vị giác, xúc giác hay không”.
Con sẽ không trốn tránh việc bếp núc nếu không có ai đó luôn mặc định đó là trách nhiệm thuộc về con, bởi một cam kết tự nguyện thì bao giờ cũng được ý thức tôn trọng để thực hiện tốt hơn một nghĩa vụ đơn thuần – cái mà sẽ chỉ khiến người ta cảm thấy áp lực và ngột ngạt.
Chẳng việc nào trên đời này là khó nếu người ta thực sự yêu thích và chịu để tâm mẹ nhỉ nên sao cứ phải đề cao phận liễu yếu đào tơ để chỉ buộc họ ngày qua ngày hi sinh và chịu đựng một mình một cách tội nghiệp như thế.
Hạnh phúc không bao giờ được vun vén chỉ từ một phía nên phái mạnh cũng xin nhớ cho bạn cũng có thể vĩ đại như chúng tôi, thậm chí còn hơn thế nữa. Và hãy bắt đầu với cả những việc nhỏ nhặt,giản đơn của thường nhật chứ chẳng cần đao to búa lớn thì mới chứng tỏ được “sức mạnh chở che” của bạn cho phái yếu chúng tôi.
Lửa bếp ở nơi trái tim tất cả chúng ta,không phải chỉ có ở nơi phụ nữ. Phụ nữ cũng bình thường lắm,đừng mãi biến họ thành tượng sống vĩ đại như thế nữa. Làm được điều đó, tôi cam đoan bạn sẽ trở thành người đàn ông vĩ đại và hạnh phúc nhất.